$897
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của 8jbet. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ 8jbet.Tỉnh Tiền Giang: Gò Công Đông, Gò Công Tây, Thị xã Gò Công, Chợ Gạo, Tân Phú Đông️
Cung cấp các dịch vụ và sản phẩm chất lượng của 8jbet. Tận hưởng chất lượng và sự hài lòng từ 8jbet.Chiến thắng tại AFF Cup 2024 vừa qua là minh chứng cho sức mạnh và bản lĩnh của bóng đá Việt Nam. Đội tuyển đã trải qua một hành trình bất bại, với 7 chiến thắng và 1 trận hòa, khẳng định vị thế số một khu vực. Đặc biệt, màn trình diễn chói sáng của Hoàng Đức đã góp phần quan trọng vào thành công này.Hoàng Đức, với đẳng cấp vượt trội, đã trở thành một trong những ngôi sao sáng nhất của AFF Cup 2024. Anh đá chính cả 8 trận, thi đấu tổng cộng 638 phút, chứng tỏ vai trò không thể thay thế trong đội hình. Ở hai trận chung kết lượt đi và về, Hoàng Đức thể hiện khả năng thi đấu toàn diện, từ điều phối, thu hồi bóng đến phát động tấn công và tham gia phòng ngự. Màn trình diễn xuất sắc này đã giúp anh giành danh hiệu Quả bóng Bạc 2024.Nhằm ghi nhận những đóng góp xuất sắc của tiền vệ Nguyễn Hoàng Đức, LPBank đã trao tặng phần thưởng 1 tỉ đồng. Phát biểu tại buổi lễ, Hoàng Đức chia sẻ: "Một hành trình mới lại bắt đầu và Đức trân trọng cảm ơn Chủ tịch HĐQT Nguyễn Đức Thụy và Ngân hàng Lộc Phát (LPBank) đã luôn sát cánh, tiếp thêm sức mạnh để Đức vững bước chinh phục những thử thách phía trước. Đức sẽ không ngừng nỗ lực, thi đấu hết mình để mang lại niềm vui cho người hâm mộ, đồng thời lan tỏa những giá trị tích cực đến cộng đồng với vai trò Đại sứ thương hiệu LPBank".Bên cạnh Hoàng Đức, HLV trưởng Kim Sang-sik và tiền đạo Đinh Thanh Bình cũng được LPBank tri ân với khoản thưởng 500 triệu đồng mỗi người, ghi nhận những đóng góp cho bóng đá Việt Nam trong năm 2024. Huấn luyện viên Kim Sang-sik bày tỏ: "Tôi rất cảm kích trước sự quan tâm và ủng hộ của LPBank. Đây là sự khích lệ lớn lao đối với tôi và toàn đội. Chúng tôi sẽ cố gắng hết mình để đáp lại sự tin tưởng của người hâm mộ".Ông Vũ Quốc Khánh, Tổng giám đốc LPBank nhấn mạnh: "Với LPBank, đóng góp cho sự phát triển của thể thao là một phần quan trọng trong sự phát triển của đất nước. Chúng tôi sẽ tiếp tục đồng hành cùng bóng đá Việt Nam và thể thao nước nhà, góp phần vào sự nghiệp xây dựng một nền thể thao vững mạnh, vươn tầm quốc tế".Sự kiện vinh danh của LPBank không chỉ là sự ghi nhận xứng đáng cho những nỗ lực phi thường của đội tuyển, mà còn là nguồn cảm hứng lan tỏa tinh thần thể thao cao thượng, khích lệ các thế hệ vận động viên Việt Nam không ngừng vươn lên. Đây cũng là nguồn động viên kịp thời trước ngày đội tuyển hội quân chuẩn bị cho vòng loại Asian Cup 2027. Với sự quan tâm từ các doanh nghiệp và người hâm mộ, đội tuyển Việt Nam càng có thêm động lực để hướng tới những mục tiêu lớn hơn trên đấu trường châu lục.Trong thời gian qua, LPBank cũng khẳng định vị thế là một nhà tài trợ đầy tâm huyết, luôn sẵn sàng đầu tư và hỗ trợ cho sự phát triển của thể thao Việt Nam. Hiện LPBank là Nhà tài trợ chính của Giải Bóng đá Vô địch Quốc gia LPBank V-League 1 - 2024/2025 và nhiều câu lạc bộ trong nước. Tại AFF Cup 2024 vừa qua, LPBank đã thưởng 5 tỉ đồng cho đội tuyển Việt Nam, thể hiện sự ghi nhận và động viên kịp thời trước chiến thắng lịch sử của bóng đá nước nhà. Trước đó, LPBank cũng ghi dấu ấn mạnh mẽ khi tổ chức các sự kiện bóng đá quốc tế như LPBank Cup 2024 và trận giao hữu lịch sử giữa CLB Công an Hà Nội và dàn huyền thoại bóng đá Brazil tại sân vận động Hàng Đẫy. Những hoạt động này không chỉ mang lại niềm vui cho người hâm mộ mà còn góp phần nâng tầm bóng đá Việt Nam trên đấu trường quốc tế. ️
Năm 1994, Hội An yên bình và ít du khách quốc tế. Bộ ảnh của Simon O'Reilley, người Anh, trên báo Hồng Kông SCMP tái hiện vẻ đẹp cổ kính của Hội An 1994, trước khi nơi đây trở thành điểm đến phổ biến toàn cầu. Simon O'Reilley vừa trở lại Việt Nam, cụ thể là Hội An, trong chuyến đi gần đây đã nhận thấy đất nước này thay đổi mạnh mẽ như thế nào trong 30 năm qua.Hội An ngày nay là điểm đến yêu thích của khách du lịch. Phố cổ có từ thế kỷ 15 và là thương cảng quan trọng giữa châu Âu, Ấn Độ, Nhật Bản và Trung Quốc. Thời điểm 1994, Hội An còn là một thị trấn ven biển, được kiến trúc sư kiêm nhà bảo tồn người Ba Lan Kazimierz Kwiatkowski bảo tồn và UNESCO công nhận Di sản thế giới vào năm 1999."Chúng tôi đến Hội An vào năm 1994, sau khi đi xe máy từ Đà Nẵng vào, chỉ có đúng hai khách du lịch trong thị trấn: bạn cùng phòng Andy và tôi. Chúng tôi thực sự không nhìn thấy bất kỳ người nước ngoài nào trong chuyến thăm của mình", Simon O'Reilley viết trên SCMP.Simon đi theo tiếng hò reo và phấn khích xuống sông. Có nhiều người ở trên bờ đang xem đua thuyền. Khi bị phát hiện, cả hai được gọi lại và người dân đưa cho họ hai chiếc ghế và khăng khăng bắt ngồi ngay cạnh bờ sông.Ngôn ngữ chung của anh lúc đó mở rộng thành "cảm ơn", "có", "không" và "xin chào". Có rất nhiều nụ cười, vỗ tay vào lưng và bắt tay. Sau đó, hai chai bia được đưa vào tay vị khách phương xa, họ trở thành khách danh dự của sự kiện.Các đội chèo thuyền bằng những mảnh gỗ, ván và một vài mái chèo, nhưng chúng rất chắc chắn và thuyền di chuyển khá nhanh. Với bia, hải sản và đám đông vui vẻ hò reo cổ vũ, huýt sáo, đây thực sự là sự kiện thể thao hoàn hảo."Chúng tôi đã đi tham quan bãi biển Cửa Đại. Ngày nay, nơi đây có rất nhiều khu nghỉ dưỡng, ghế tắm nắng, dù; hồi đấy chỉ là một bãi cát đẹp trải dài.Sau đó, chúng tôi đi bộ quanh thị trấn; nơi này chủ yếu là những ngôi nhà màu vàng đóng cửa, một vài xe bán bánh mì và những con đường cát vắng vẻ. Không có đám đông du khách, không có đèn lồng, không có quán bar, không có cửa hàng bán cà phê, thời trang hay nghệ thuật. Có người nói rằng điện chỉ mới có trong vài tháng", Simon nhớ lại.Anh kể, phải nói rằng các món ăn Việt Nam và các món ăn địa phương mà chúng ta thưởng thức tại các nhà hàng ngày nay đơn giản là không tồn tại vào thời điểm đó. Các món ăn được phục vụ không đáng nhớ lắm, ngoại trừ món bánh mì tuyệt hảo.Các xe bán bánh mì có tủ kính bằng gỗ đựng bánh mì nhỏ và nhân bánh bên trong. Một trong những nhân bánh là pa tê thịt heo. Khay bánh này được để ngoài nắng cả ngày mà không có tủ lạnh..."Thị trấn vắng vẻ, buồn ngủ này quyến rũ trong vẻ đẹp đã phai tàn của nó, và người dân Hội An, giống như mọi nơi khác mà chúng tôi đến trong cả nước, vô cùng thân thiện; họ luôn có vẻ vui khi thấy chúng tôi và muốn nói chuyện với chúng tôi", anh mô tả.Hồi đó, Hội An dường như chỉ có một khách sạn trong tòa nhà cũ. Người bảo vệ ngồi trong vườn với bạn bè của mình, chơi đàn ghi ta.Ngoài Hà Nội và TP.HCM, thời điểm đó giao thông thưa thớt. Có xe đạp, xích lô, xe tay ga, xe đẩy tay, xe tải và xe buýt cổ, và nhiều chiếc ô tô còn lại từ những năm 1960..."Một điều khác mà tôi nhớ rất rõ là rất nhiều lần các thanh niên Việt Nam tiến đến gần tôi, tươi cười và hỏi tôi có muốn đánh nhau không! Không phải theo kiểu đe dọa, mà giống như một bài kiểm tra sức mạnh hơn. Tôi cao 195 cm và có lẽ nặng gấp hai lần rưỡi họ.Kịch bản còn lại là "Hãy đến uống với chúng tôi!" nhanh chóng biến thành một cuộc thi uống rượu. Thường là bia hoặc một loại rượu mạnh kinh khủng nào đó được uống từ những chiếc bát nhỏ", Simon nhớ lại. ️
Sáng 20.1 (21 tháng chạp), ga đến quốc tế sân bay Tân Sơn Nhất đông người đón người thân về quê ăn tết. Các hàng ghế chờ kín người, không còn chỗ trống, nhiều người đành đứng chờ. Người gọi video call, người liên tục nhìn bảng điện tử xem tình hình các chuyến bay của người thân. Nhân viên an ninh sân bay hướng dẫn mọi người đứng đúng vị trí, tránh tình trạng tập trung đông ở các lối ra vào.Nhiều người vì háo hức gặp lại người thân sau nhiều năm xa cách, họ đứng vịn vào thanh chắn, mắt dõi vào phía trong nơi đoàn khách đi ra. Nhiều người mừng rỡ, có những giọt nước mắt rơi xuống trong khoảnh khắc nhận ra bóng dáng của người thân.Bà Bạch Dương (55 tuổi, quê ở Bình Định) cho biết, chuyến bay từ Melbourne (Úc) cất cánh lúc 1 giờ 30 và đến sân bay Tân Sơn Nhất sau khoảng 8 giờ bay. Đến sân bay, bà đợi con trai bay từ Quy Nhơn vào TP.HCM và sẽ cũng nhau về căn hộ ở TP.Thủ Đức ít ngày. Sau đó, bà sẽ về quê đón tết cùng gia đình khoảng 2 tháng. "Ở Việt Nam tôi còn mẹ 86 tuổi và đông anh em. Gia đình đều ở đây hết, nhớ quê hương nhưng không có tiền về thường xuyên. Tôi phải đi làm, tiết kiệm tiền để dành dụm về quê vào dịp tết. Nếu giàu có chắc tôi về quê hoài, nhưng phải ở lại kiếm tiền lo tương lai cho các con" bà Dương nói. Hơn 15 năm sinh sống và làm việc ở nước ngoài, đây là lần đầu tiên bà Dương về quê đón tết. Những năm trước, để tiết kiệm chi phí bà về Việt Nam vào dịp thường thăm mẹ, anh chị em. "Những lần trước mẹ tôi bị bệnh nên phải về chăm một thời gian rồi quay lại. Giờ để về xem không khí tết ở quê có gì khác hơn so với thời gian trước. Ở sân bay, tôi thấy người đón đông hơn người về. Hồi xưa tôi làm nông nghiệp ở Úc, giờ có tuổi rồi không làm nổi nữa nên định chuyển qua kinh doanh quán cà phê", bà Dương bày tỏ. Sau hơn 3 tiếng ngồi trên máy bay từ Hồng Kông về sân bay Tân Sơn Nhất, anh Nguyễn Nhật Thành (34 tuổi, ở Q.11, TP.HCM) gặp lại người thân của mình. Họ bắt taxi về nhà hứa hẹn cùng đón cái tết ấm cúng, sưm vầy. "Khoảng 3 tuần nữa tôi sẽ tiếp tục quay lại Hồng Kông để làm việc. 3 năm rồi tôi chưa về quê ăn tết, năm nay tranh thủ, sắp xếp thời gian về với mọi người. Khi đến sân bay, tôi thấy người thân của những người ở nước ngoài đến đón rất đông. Gia đình tôi đã kịp chụp vài tấm ảnh ở sân bay làm kỷ niệm trước khi về nhà", anh Thành cho hay. Ông Đinh Quang Trung (54 tuổi, ở Q.1, TP.HCM) đến sân bay đón con gái ở Nhật Bản về ăn tết. Ở Nhật không đón Tết Nguyên đán nên con gái ông xin nghỉ phép, sắp xếp công việc để được cùng gia đình đón tết. "Lúc nào ga đến quốc tế cũng đông, đặc biệt thời điểm gần tết. Một người về nhưng nhiều người đón, con gái tôi về khoảng 2 tuần. Sáng nay tôi rảnh nên muốn ra sân bay đón con cho vui. Nhà tôi ở gần đường Hàm Nghi, có tuyến xe buýt đi thẳng ra sân bay nên rất tiện. Chuyến bay của con gái chưa hạ cánh nên tôi phải đợi ở đây khoảng 2 tiếng nữa", người đàn ông cho hay. Ông Sang (quê ở Đồng Tháp) đi xe 3 tiếng đến sân bay Tân Sơn Nhất để đón con trai từ Đài Loan về quê ăn tết. Con trai ông đi hơn 7 năm nay, dịp này về quê đón tết cùng gia đình. "Nãy giờ tôi gọi mà chắc con ở trên máy bay không liên lạc được. Ngồi chờ ở đây tôi mua ly cà phê uống cho đỡ buồn ngủ, sáng nay tôi cũng từ quê đi sớm lên TP.HCM đón con", ông Sang nói. ️